15/4/09

Entry for April 16, 2009




Chán văn xuôi, anh chuyển sang văn vần
Văn vần chán, anh lại về văn xuôi
Văn xuôi ngán, văn vần lại càng ngán
Thế là thôi! anh chuyển về làm thơ!
haha hihi hoho hẹc hẹc
Anh đang vui, anh vui lắm bé ah!
chẳng hiểu sao cũng tí tửng như bé
biết đâu đấy 2 đứa mình đồng cảm
như ăng ten bắt sóng đấy mà thôi
haha hihi ho ho hẹc hẹc
câu chuyện này anh kể cho bé nghe
Suỵt, suỵt! nhẹ nhàng thôi hok ng ta nghe thấy
bí mật nhỏ của cả hai chúng mình
...
bé biết hok! Mười bốn tháng bốn đó
Là hôm qua của hôm qua đó thôi
8h tối anh ăn mặc tươm tất
vẫn motuyp quần bò áo sơ mi
vẫn tài xế quen thuộc như hồi đó
(cảm ơn bé vì nhường anh tài xế )
(tiếc hok em! nếu tiếc cũng đã rồi)
(anh mà thích! thách bé lấy lại đấy )
tiệc sinh nhật ồn ào như vốn có
Hò ZÔ Ta! Ta cùng uống HÒ ZÔ
Ồ MAI GÓT (Oh my god) ! phút chốc đã hết béng
Bia cũng nhanh mà thời gian càng nhanh


bữa tiệc nào rồi cũng có lúc tàn
lúc tàn canh là lúc lòng cô đơn
trở về nhà, tâm trạng lại thay đổi
chẳng còn vui, chẳng còn thoải mái đâu
đã bao giờ anh nói cho bé biết
căn nhà anh, anh ghét cay ghét đắng
sự ấm cúng, anh chẳng nhận ra nổi
sự vui vẻ? ỦA, nó có ở đây ?


anh nói thật ANH GHÉT BÉ nhiều lắm
bé có biết bé sướng thế nào hok
bé xinh xắn, biết bao thằng để ý
mà đã thế, lại có thằng hâm hâm
nó yêu bé như CHÍ PHÈO (\/) THỊ NỞ
(ah bé ơi, bé là thị nở nhé )
(nhưng thật tiếc, anh chẳng phải chí péo)


Căn nhà nhỏ, ông và mẹ của bé
sự ấm cúng, lan tỏa khắp ng anh
làm anh thèm, chảy nước dãi bé ah
chẳng nhẽ anh, đánh cắp cuộc đời bé
LẤY BÉ VỀ, cho thỏa mãn cơn ghen
khổ thân bé, ngây ngô và trong sáng
gặp thằng đểu, lại bẩn tính như anh


1h đêm, anh đặt chân về nhà
chẳng vào nhà, anh ngồi ngoài cửa đó
con đường tối, chẳng ai qua lại nữa
anh đang say, anh thừa nhận mình say
(có thể bé, nghĩ anh sao nát bét
suốt ngày say, say!say mãi mà thôi
anh phải uống, bởi vì anh có chuyện
câu chuyện này, anh kể cho bé sau)


Anh ngồi đó, rồi bất chợt anh gọi
"Mẹ ơi mẹ! con có chuyện cần nói"
Mẹ anh ra: "có chuyện gì thế mày"
"Mẹ ngồi đây, con có chuyện cần nói"
cõi lòng anh, như file nén bé ah
anh rar lại, thành một file to đùng!
thời cơ đến, anh giải nén tất cả
mỗi một chuyện, là một file văn bản
anh đọc ra, cho mẹ anh lắng nghe
những ức chế, những bực dọc thường ngày
những lo toan, cuộc sống phải trải qua
những đòi hỏi, nhu cầu cần đáp ứng
những trách nhiệm, nghĩa vụ còn mang theo
một lần thôi, một lần cho tất cả ^^!
mẹ hiểu con, con hiểu mẹ biết bao
anh vẫn biết, nói xong thì vẫn thế
vấn đề nêu, chỉ là nói mà thôi
anh vẫn biết, phải từ từ giải quyết
nhưng nói ra, thật nhẹ cả cõi lòng
(phù! đi đái cái )


Vậy thế nhé! căn nhà nhỏ hạnh phúc
bé thay anh gìn giữ nó vẹn nguyên
chờ một ngày, thằng khác nó đến cướp
anh mừng thầm, nhưng cõi lòng tan tác
thằng chó ghẻ, mày cướp bé của tao
giờ còn đâu, căn nhà nhỏ hạnh phúc
hai mặt tiền, một ngõ nhỏ nối nhau
(bán đi ối tiền đấy )


vậy thế nhé! anh có chuyện cần làm
từ từ thôi, nhưng từng bước từng bước
thay đổi anh, thay đổi cả căn nhà
rồi có ngày, bé sẽ thầm ghen tức
BÉ GHÉT ANH, BÉ GHÉT NHẤT TRẦN ĐỜI


P/s: cũng có tí nhớ bé mà thực chất là đếch thèm nhớ ấy, đừng tưởng bở

0 nhận xét:

Đăng nhận xét