30/11/08

Entry for Chí Phèo




Nam Cao đã xây dựng rất thành công nhân vật Chí Phèo! Trong Chí Phèo tồn tại 2 con người, một đã bị biến chất, còn 1 lại khát khao trở thành người lương thiện. Bị Thị Nở cự tuyệt, Chí Phèo như hiểu ra. Lúc đầu hắn cho rằng hắn ko thể trở lại làm người lương thiện được nữa là vì Thị Nở đã từ chối việc mở đường cho hắn nên hắn định giết Thị Nở, đó là lúc hắn đang say. Thế rồi hắn uống, uống mãi, càng uống lại càng tỉnh, và bước chấn hắn đưa hắn tới nhà Bá Kiến, đó là lúc hắn thực sự rất tỉnh. Hắn nhận ra chính Bá Kiến là kẻ đã tước đi quyền làm người của hắn. Nhát dao đâm Bá Kiến thể hiện sự thức tỉnh ý thức cá nhân trong hắn. Và nhát dao kết liễu cuộc đời mình vì hắn hiểu rõ nếu hắn sống thì hắn chỉ có thể sống như một con quỷ dữ, hắn ko thể thành người lương thiện được nữa rồi! Hắn giết mình là hắn đã giết chính con quỷ dữ đang tồn tại trong hắn, giết đi phần xấu xa cặn bã trong hắn. Hắn quá khát khao muốn được làm hòa với mọi người, hắn quá khát khao muốn làm người lương thiện!


-Không hiểu đang nghĩ gì =))

25/11/08

Entry for .....




Cơn gió lạ

Lặng yên căn gác, lặng yên vầng trăng
Lặng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng
Ánh mắt bên ô cửa sổ, cứ thao thức mong chờ
Cơn gió lạ ...
Ngủ ngon anh nhé tình yêu của em
Và ngày mai sẽ ngọt ngào những ước hẹn
Phải làm chi để hết buồn, chỉ vì quá nhớ người
Một cảm giác trống vắng đến hiu quạnh.
Ngoài đời sương gió tội lắm đôi vai gầy
Giờ anh nơi ấy, hình dung em chốn này
Rất cần hơi ấm, rất sợ đêm trắng
Em thường vẫn ước ao rằng:
Một ngày đang đến, ngày ấy không xa vời
Và anh sẽ đến ... nhìn em ... hé môi cười!
Anh về đi nhé, hãy về đi nhé
Chính nơi mà ta hẹn thề!

Click Here ^)_(^

Mua
mưa mềm mại như nét môi em cười
mưa dịu dàng như tóc đan tay người
mưa vào tình êm êm
mưa vào tình xanh thêm
mưa hò hẹn thay cho tình nhớ
mưa làm chiều tung tăng em bên chàng
mưa làm mềm không gian anh bên nàng
mưa vào tình êm êm
mưa là sợi tơ trời trói anh vào em
nép em vào anh cho ấm đôi thân
mưa làm áo em tự nhiên trong suốt
vắng nhau một hôm như cách trăm năm
nên yêu mưa lắm nhé
mưa cho em luôn bên anh
mưa mềm mại như nét môi em cười
mưa dịu dàng như tóc đan tay người
mưa vào tình êm êm
mưa vào tình xanh thêm
mưa hò hẹn thay cho tình nhớ
mưa làm chiều tung tăng em bên chàng
mưa làm mềm không gian anh bên nàng
mưa vào tình êm êm
mưa là sợi tơ trời trói anh vào em
có khi trời mưa đôi lứa thêm yêu
có khi chính ta làm ra mưa đấy
vắng nhau một hôm như cách trăm năm
nên yêu mưa lắm nhé
mưa cho em luôn bên anh
nép em vào anh cho ấm đôi thân
mưa làm áo em tự nhiên trong suốt
vắng nhau một hôm như cách trăm năm
nên yêu mưa lắm nhé
mưa cho em luôn bên anh

Click Here ^^!

21/11/08

Entry for Xuan Quynh




Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể.
Ôi con sóng ngày xư a
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ.
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên ?
- Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu ?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương.
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dẫu muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

17/11/08

Entry for Lam Truong




Thoáng Một Chiều chợt buồn , tôi bước lang thang dọc trên phố đông
Dòng người qua trên vai nói cười , chỉ riêng mình tôi ngây ngô nhíu vai
Ánh nắng trưa kia mau tan nhanh , lá thu vàng rơi trên tay
Nghe mùa đông tới chiều xuống ..yeah yeah yeah.


14/11/08

Cuoi mot ti cho no xa stress sau khi thi

-Lang man lam do

4/11/08

Hà Nội mùa lắm những cơn mưa

Dowload Song HERE

Hà Nội mùa này phố cũng như sông.

Cái rét đầu Đông, chân em thâm vì ngâm nước lạnh.

Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố.

Đường Cổ Ngư xưa, ngập tràn nước sông Hồng.

Hà nội mùa này chiều không có nắng.

Phố vắng nước lên thành con sông.

Quán cóc nước dâng ngập qua mông.

Hồ Tây, giờ không thấy bờ

Hà Nội mùa này lòng bao đau đớn.

Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay, cho đến đêm qua lạnh đôi chân.

Giờ đây, lạnh luôn toàn thân.

Hà nội mùa này người đi đâu cả.

Phố vắng nước lên thành con sông.

Quán cóc nước dâng ngập qua mông.

Hồ Tây, tràn ra Mỹ Đình.

Hà Nội mùa này lòng bao đau đớn.

Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay, cho đến đêm qua lạnh đôi chân.

Giờ đây, lạnh luôn toàn thân.